Một trong những vấn đề nhạy cảm và phức tạp mà nhiều người ly hôn phải đối mặt là quyền thăm con sau khi chia tay. Đặc biệt là khi một trong hai bên không chịu trách nhiệm trực tiếp nuôi dưỡng con cái chung. Công ty Luật TNHH PT xin đưa ra quan điểm tư vấn về vấn đề này như sau:
Căn cứ pháp lý
Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014
Theo quy định khi ly hôn thì con bao nhiêu tuổi sẽ do mẹ trực tiếp nuôi dưỡng?
Theo quy định của Điều 81 trong Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014, việc trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục con sau khi ly hôn là một trong những điểm quan trọng được quy định một cách cụ thể và chi tiết. Quy định này giúp tạo ra một khung pháp lý nhằm bảo vệ quyền lợi của cả cha mẹ và trẻ em, đồng thời cũng hướng tới việc xem xét sự phát triển và lợi ích của trẻ em trong môi trường gia đình sau khi ly hôn.
Trong quy định nêu trên, điểm đáng chú ý đầu tiên là việc cha mẹ vẫn giữ quyền và nghĩa vụ trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục con, bất kể hậu quả của việc ly hôn. Điều này nhấn mạnh rằng, dù có sự chia ly, cha mẹ vẫn cần phải chịu trách nhiệm và quan tâm đến sự phát triển của con cái chung.
Một điểm quan trọng khác là về việc quyết định người sẽ trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn. Nếu vợ chồng đồng ý, họ có thể tự thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, cũng như về quyền và nghĩa vụ của mỗi bên đối với con.
Tuy nhiên, nếu không có thỏa thuận được, thì Tòa án sẽ phải can thiệp và quyết định dựa trên lợi ích toàn diện của con, cũng như nguyện vọng của con nếu con đã đủ 07 tuổi.
Đối với trẻ em dưới 36 tháng tuổi, thì quy định rõ ràng rằng con sẽ được giao cho mẹ trực tiếp nuôi, trừ trường hợp mẹ không đủ điều kiện hoặc nếu có thỏa thuận khác phù hợp với lợi ích của con. Điều này phản ánh sự quan tâm đặc biệt đến giai đoạn phát triển sơ sinh và giai đoạn nhỏ tuổi của trẻ em, khi mối quan hệ mẹ – con có vai trò quan trọng trong việc phát triển toàn diện của trẻ.
Trong khi đó, đối với trẻ từ 36 tháng đến dưới 07 tuổi, quy định cho thấy sự cân nhắc đến các yếu tố khác nhau như khả năng trông nom, chăm sóc và lợi ích của con. Tòa án sẽ xem xét mọi khía cạnh của tình hình gia đình và quyết định giao con cho người nào được xem là phù hợp nhất với sự phát triển mọi mặt của con.
Cuối cùng, quy định cũng nhấn mạnh về việc xem xét nguyện vọng của trẻ khi con đã đủ 07 tuổi. Điều này thể hiện sự tôn trọng đối với quyền lựa chọn của trẻ, cũng như sự chú ý đến quan điểm và mong muốn của họ trong quá trình quyết định về việc giao con sau khi ly hôn.
Tổng thể, việc quy định cụ thể và chi tiết về việc trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục con sau khi ly hôn trong Luật Hôn nhân và Gia đình là một bước quan trọng trong việc bảo vệ quyền lợi của cả cha mẹ và trẻ em. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự chú ý đến sự phát triển và lợi ích của trẻ em, đặc biệt là trong một bối cảnh gia đình có biến động như ly hôn.
Sau khi ly hôn, người không nuôi con có được đến thăm con không?
Theo quy định của khoản 3 Điều 82 trong Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014, đề cập đến nghĩa vụ và quyền của cha mẹ không trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn. Quy định này nhấn mạnh vào sự tôn trọng quyền lợi của con cái, đồng thời cũng đề cập đến vai trò và trách nhiệm của cha mẹ không trực tiếp thăm nom con.
Đầu tiên, cha mẹ không trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn vẫn phải tôn trọng quyền của con được sống chung với người trực tiếp nuôi. Điều này nhấn mạnh đến quyền của trẻ em được hưởng môi trường gia đình ổn định và sự chăm sóc từ người trực tiếp nuôi, đồng thời cũng góp phần đảm bảo sự ổn định trong cuộc sống của trẻ sau khi ly hôn.
Tiếp theo, cha mẹ không trực tiếp nuôi con cũng có nghĩa vụ cấp dưỡng cho con. Dù không sống chung với con, nhưng việc cấp dưỡng là một trong những trách nhiệm cơ bản của cha mẹ để đảm bảo cuộc sống thoải mái và phát triển toàn diện của con.
Quan trọng nhất, sau khi ly hôn, người không trực tiếp nuôi con vẫn được phép thăm nom con mà không ai được cản trở. Điều này thể hiện sự quan tâm và tình cảm của cha mẹ đối với con cái, bất kể tình hình gia đình đã thay đổi như thế nào.
Tuy nhiên, quy định cũng cảnh báo rằng cha mẹ không trực tiếp nuôi con không được lạm dụng quyền thăm nom để cản trở hoặc gây ảnh hưởng xấu đến việc trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con. Trong trường hợp này, người trực tiếp nuôi con có quyền yêu cầu Tòa án hạn chế quyền thăm nom của người không trực tiếp nuôi con.
Như vậy, quy định về nghĩa vụ và quyền của cha mẹ không trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn trong Luật Hôn nhân và Gia đình mang lại sự cân nhắc và cân đối giữa quyền lợi của cha mẹ và trẻ em. Đồng thời, nó cũng tôn trọng và bảo vệ sự phát triển và hạnh phúc của trẻ trong môi trường gia đình sau khi ly hôn.
Có thể thay đổi quyền nuôi con nếu người trực tiếp nuôi dưỡng không đảm bảo điều kiện không?
Theo quy định của khoản 2 Điều 84 trong Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014, việc thay đổi người trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn không chỉ là một quyết định đơn thuần của cha mẹ mà còn là một quy trình phức tạp và cần được xem xét một cách cân nhắc và công bằng, nhất là khi liên quan đến lợi ích và tình hình thực tế của trẻ.
Đầu tiên, Tòa án có thẩm quyền quyết định việc thay đổi người trực tiếp nuôi con nếu có yêu cầu từ cha, mẹ hoặc các cá nhân, tổ chức được quy định tại khoản 5 của Điều này. Điều này đảm bảo rằng quyết định không chỉ dựa trên ý muốn cá nhân mà còn căn cứ vào những yếu tố khác nhau như môi trường sống, khả năng chăm sóc và lợi ích của trẻ.
Ngoài ra, quy định cũng chỉ ra rằng việc thay đổi người trực tiếp nuôi con phải tuân thủ các nguyên tắc cụ thể. Điều này bao gồm việc cha, mẹ đồng ý về việc thay đổi người trực tiếp nuôi con phù hợp với lợi ích của con hoặc khi người trực tiếp nuôi con không còn đủ điều kiện trực tiếp trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con.
Điều này nhấn mạnh vào sự quan trọng của việc đảm bảo môi trường sống ổn định và sự phát triển toàn diện của trẻ sau khi ly hôn.
Hơn nữa, quy định cũng đề cập đến việc xem xét nguyện vọng của trẻ từ đủ 07 tuổi trở lên trong quá trình thay đổi người trực tiếp nuôi con. Điều này thể hiện sự tôn trọng và chú ý đến quyền lựa chọn của trẻ, cho phép họ tham gia vào quyết định về cuộc sống của mình một cách tích cực và có trách nhiệm.
Nếu cả cha và mẹ đều không đủ điều kiện trực tiếp nuôi con, thì Tòa án sẽ quyết định giao con cho người giám hộ theo quy định của Bộ luật Dân sự. Điều này nhằm đảm bảo rằng trẻ em sẽ được chăm sóc và nuôi dưỡng đúng cách dưới sự giám sát của một người có trách nhiệm.
Cuối cùng, quy định cũng chỉ ra rằng nếu có căn cứ theo quy định tại điểm b khoản 2 của Điều này, thì các cá nhân, cơ quan và tổ chức cũng có quyền yêu cầu thay đổi người trực tiếp nuôi con dựa trên lợi ích của trẻ. Điều này thể hiện sự quan tâm và chia sẻ trách nhiệm của cộng đồng đối với việc bảo vệ và phát triển của trẻ em.
Tóm lại, quy định về việc thay đổi người trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn trong Luật Hôn nhân và Gia đình mang lại sự bảo vệ và quan tâm đến quyền lợi và lợi ích của trẻ em. Đồng thời, nó cũng đảm bảo rằng quyết định về việc nuôi dưỡng con được đưa ra một cách công bằng và phù hợp với điều kiện thực tế của gia đình và môi trường xã hội.
Trên đây là nội dung tư vấn của chúng tôi về chủ đề Sau ly hôn, người không nuôi con có được đến thăm con không?
Mọi vướng mắc bạn vui lòng trao đổi trực tiếp với bộ phận luật sư tư vấn pháp luật hoặc gửi qua email để nhận được sự tư vấn, hỗ trợ từ Công ty Luật PT.
CÔNG TY LUẬT PT
Rất mong nhận được sự hợp tác cùng Quý khách hàng!
Xin trân trọng cảm ơn!